LỊCH SỬ TRƯỜNG THEO TỪNG THẬP KỶ
1910s
Victor C. Kays tại Illinois là hiệu trưởng đầu tiên của trường (sau đó trở thành chủ tịch), và gần như ngay sau khi nhậm chức ông tuyển đội ngũ giảng viên và xây dựng khu học xá mới trên phần đất hiến tặng. Trong quá trình xây dựng, các lớp học đầu tiên được mở vào 3/10/1910 tại vùng downtown Jonesboro tại Sảnh Elks Lodge Hall cổ kính, tọa lạc phía trên cửa hàng trang sức Washington và Main. Có 8 giảng viên, bao gồm cả Kays, chịu trách nhiệm giảng dạy 189 sinh viên vào thời điểm đó. Nhân viên bao gồm thư ký, giám thị trang trại, và giám thị ký túc xá. Sinh viên được hỗ trợ học phí góp phần đóng góp sức lực cho trường.
Dù hướng đến nông nghiệp, Aggie School đem lại giáo trình toàn diện từ khi bắt đầu, cùng rất nhiều bộ môn giáo dục đại cương. Các chương trình về thể dục thể thao và mỹ thuật cũng được đưa vào ngay năm đầu tiên, cùng nhiều hoạt động ngoại khóa phong phú.
1920s
Đến những năm 1920s, trường chuyển thành chương trình đào tạo cao đẳng quy mô nhỏ. Sau đó tình trạng trường được thay đổi và công nhận vào năm 1925, khi trường đổi tên thành First First District Agricultural and Mechanical College.
Cùng với chương trình Cao đẳng 2 năm, trường tiếp tục mở Training School trong giai đoạn này, bao gồm các bậc học từ mẫu giáo đến lớp 12. Training School được coi như nơi thực tập dành cho sinh viên có mong muốn trở thành giáo viên, và chương trình hoạt động đến những năm 1950s khi trường mở chuyên ngành “Giảng dạy” trong khuôn viên trường.
1930s

Năm 1931, một vụ hỏa hoạn lớn đã xảy ra tại Tòa nhà chính trong khuôn viên trường ngay trong ngày đầu tiên của học kỳ mùa xuân. Tuy nhiên thay vì phải chịu tổn thất toàn bộ, chính nhờ vụ hỏa hoạn này mà Hiệu trưởng Kays đã tìm được các lớp học tạm thời trong khuôn viên trường, bao gồm khu Dairy Barn, và các lớp học lại có thể tiếp tục học theo tiến độ.
Việc xây dựng một khu học chính mới (bao gồm phòng học và các phòng ban khác) được tiến hành ngay lập tức vào năm 1932. Tòa nhà mới này được đặt tên là Sảnh Wilson (Wilson Hall), theo tên của ngài ủy viên R.E. Lee Wilson hạt Mississippi, người đã tài trợ và cung cấp gần như toàn bộ nguồn nhân lực cũng như nguyên vật liệu cho công trình này. Tòa nhà chính mới là một công trình để vinh danh mối hợp tác lâu dài với gia tộc Wilson, và giải thưởng mang tên Wilson Award (từ năm 1933) cũng cùng chung một đích như vậy. Giải thưởng Wilson được trao tặng cho một cá nhân nam và một cá nhân nữ nổi bật nhất tốt nghiệp mỗi năm tại trường. Kể từ những năm 1980, giải thưởng này không còn giải thưởng riêng cho từng giới nữa mà chỉ trao cho một cá nhân duy nhất.
Trong những năm 1930, chương trình giảng dạy đã được nâng cấp thành giáo trình cao đẳng 4 năm, và bằng hệ 4-năm đầu tiên đã được trao vào năm 1932. Và vào năm tiếp theo, trường đã chính thức đổi tên thành Arkansas State College.
Cũng trong thời gian này, dù chịu ảnh hưởng từ cuộc Đại Suy Thoái, số lượng sinh viên đăng ký vào trường cũng như điều kiện cơ sở vật chất của trường không ngừng tăng mạnh. Có được sự lớn mạnh ấy là nhờ vào sự công hiến của hiệu trưởng đương thời, người đã hợp tác thân thiết với Thượng nghị sĩ Mỹ bà Hattie Caraway của Jonesboro, và thực hiện rất nhiều những chính sách đổi mới và chiến lược hiệu quả nhằm thu hút nguồn ngân sách liên bang đầu tư vào trường. Nhờ vào chính sách cắt giảm khối lượng công việc và quỹ hợp tác tài chính, nhiều ký túc xá được xây dựng để giúp đỡ nơi ở cho một số lượng lớn sinh viên trường, một tòa nhà thí nghiệm để phục vụ cho các bộ môn khoa học cũng đã được hoàn thành cùng lúc với Tòa nhà chính mới (Wilson Hall) và các cơ sở vật chất khác. Để tri ân sự hỗ trợ hết mình của thượng nghị sĩ Hattie Caraway, bà đã được nhận bằng tiến sĩ danh dự đầu tiên của trường.
1940s

Nếu như những năm 1930 là thời kỳ tăng trưởng mạnh mẽ của Arkansas State University thì bước vào thập kỷ 40, mọi chuyện lại xảy ra theo chiều hướng ngược lại, bắt đầu với việc đơn vị bảo vệ quốc gia tại trường bắt đầu đi vào hoạt động vào tháng 1 năm 1941. Khi chiến tranh xảy ra vào năm 1941, số lượng đơn đăng ký vào trường giảm mạnh, đến mức số lượng sinh viên năm đó đạt mức thấp kỷ lục: 114 người trong đó nữ sinh chiếm hầu hết tỷ trọng.
Một lần nữa, Hiệu trưởng Kays phải nhờ đến sự giúp đỡ từ Washington và thượng nghị sĩ Hattie Caraway. Ngài Kays đã thành công trong việc giữ cho trường hoạt động bình thường tăng số lượng sinh viên đầu vào bằng cách biến trường trở thành trường học của một số đơn vị quân sự. Chương trình giảng dạy bao gồm khóa học quản trị quân sự, khóa học dành cho sĩ quan lục quần và một chương trình đặc biệt về kỹ thuật quân sự. Thêm vào đó, trường cũng tạo ra việc làm cho các tù nhân người Đức bị giam giữ tại các trại tập trung dân thường gần đó.
Khi chiến tranh kết thúc, một tình cảnh trái ngược lại xảy ra tại khuôn viên trường. Bởi vì sự ảnh hưởng của chiến tranh thế giới thứ II mà nhiều gia đình đã mất nhà cửa, chính vì thế trường đã trở thành nơi trú ngụ tạm thời của họ. Khuôn viên trường chật ních sinh viên và gia đình của họ đi sơ tán. Các chiến sĩ đi chiến đấu theo mùa tuyển chọn thực sự rất khác biệt với những sinh viên được tuyển vào trường bình thường sau khi tốt nghiệp cấp 3.
Thập kỷ 40 này cũng chứng kiến sự thay đổi trong bộ máy quản trị của trường khi hiệu trưởng Kays, sau 34 năm đương nhiệm, đã từ chức vào năm 1943. Người tiếp quản trách nhiệm của ông là hiệu trưởng Horace Thompson với nhiệm kỳ 2 năm (1943-1945). Hiệu trưởng Kays sau đó trở lại đảm nhiệm trọng trách hiệu trưởng trong thời gian ngắn cho đến khi ngài W.J. Edens đến vào năm 1946- 1951.
1950s

Carl R. Reng trở thành hiệu trưởng vào năm 1951, và là hiệu trưởng lâu năm thứ 2 của Arkansas University. Trong những năm tháng dưới sự điều hành của ngài Reng, trường Arkansas đã chứng kiến một sự lớn mạnh không ngừng, một phần cũng là do tầm quan trọng của tấm bằng đại học bắt đầu được nhìn nhận tích cực hơn vào những năm sau chiến tranh. Hiệu trưởng Reng đã mở rộng diện tích khuôn viên trường, xây dựng nhiều tòa nhà mới, gia tăng thêm nhiều cơ sở vật chất và cũng như số lượng sinh viên trường.
Chương trình giảng dạy trình độ thạc sĩ bắt đầu được đưa vào hệ thống của nhà trường vào năm 1955. Cùng năm đó, một sự thay đổi lớn khác cũng diễn ra khi 3 sinh viên da màu đầu tiên tham gia theo học tại trường: Walter Strong, Fred Turner và Larry Williams. Mặc dù Larry đã bỏ học trước khi tốt nghiệp nhưng hai sinh viên còn lại đã hoàn thành hết chương trình học của mình và trở thành những sinh viên tốt nghiệp da màu đầu tiên. Vào năm 1970, Turner trở lại trường và trở thành giảng viên da màu đầu tiên dạy chương trình đào tạo sĩ quan lục quân.
Trong suốt thập kỷ 50, sự lớn mạnh của trường Arkansas đã khiến nó vượt qua được trường chị em cũng được thành lập vào năm 1909. Ngôi trường này bắt đầu cạnh trạnh với Arkansas chứ không còn là những đối tác như trước kia. Chính vì vậy, vào ngày kỷ niệm 50 năm thành lập trường, hiệu trưởng Reng đã thực hiện một chiến dịch để trường được công nhận là đại học. Mặc dù chiến dịch bị thất bại vào năm 1959, nó đã tọa tiền đề cho rất nhiều các hoạt động sau này và cuối cùng đã thành công sau 8 năm phấn đấu không ngừng nghỉ.
1960s

Khuôn viên trường và các chương trình giảng dạy tiếp tục được phát triển mạnh mẽ vào những năm 60, do kết quả của việc hiêu trưởng Reng đã thành công trong việc xây dựng cơ sở hạ tầng và thu hút các nguồn vốn hỗ trợ cho trường đại học. Sau gần 10 năm phấn đấu, với các hoạt động vận động hành lang với người cầm quyền bang Arkansas, cũng như sự hỗ trợ từ liên minh hội sinh viên và cộng đồng, nỗ lực của học viện đã thành công, khi vào ngày 17 tháng 1 năm 1967, học viện đã chính thức trở thành trường đại học bang Arkansas.
Sau thành công này, trường lại phải tiếp tục đối mặt với những vấn đề khác vào cuối thập kỷ 60 đầu thập kỳ 70. Các trường đại học trên khắp nước Mỹ đương thời cũng đang gặp phải những vấn đề tương tự với các cuộc phản đối, biểu tình, và tình trạng nổi loạn trong khuôn viên trường bởi sinh viên và các cán bộ giảng dạy. Lúc đó tại bang Kansas, tập thể cán bộ giảng viên phản đối việc cắt giảm biên chế, kêu gọi việc tự do học tập, ủng hộ việc không phải ký lại các hợp đồng lao động đã ký từ trước. Trong khi đó, sinh viên lại phản đối chiến tranh ở Việt Nam và việc bắt buộc theo học chương trình sĩ quan lục quân. Thêm vào đó, các sinh viên da màu cũng làm một danh sách tập hợp những lời phàn nàn trong đó gồm có một chiến dịch thành công để chấm dứt nạn phân biệt tại miền Nam nước Mỹ.
Những tuyển thể thao của trường đã cố gắng hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình để tô đậm thêm danh tiếng cho trường sau khi trường trở thành đại học. Đội bóng của trường chơi tại cúp Pecan trong 3 mùa liên tiếp từ năm 1968 đến năm 1970 và đạt ngôi vô địch quốc gia vào năm cuối cùng. Đội bóng chày bắt đầu chơi tốt vào những năm cuối thập kỷ 60, là nhà vô địch các trường phía Nam 3 năm liên tiếp, cùng với đó là trở thành nhà vô địch khu vực Mid-West NCAA vào hai năm 1967 và 1968, sau đó là đạt vị trí thứ ba vào năm 1968 tại giải các trường đại học thế giới.
1970s

Tài năng của các vận động viên của đại học Arkansas tiếp tục tỏa sáng trong thập kỷ 70, cùng với sự công nhận mang quy mô quốc tế trên khắp các giải đấu. Năm 1972, Hill đã giành huy chương đồng trong nội dung thi 110 mét vượt chướng ngại vật tại Munich, Al Joyner thắng giải vàng nội dung nhảy ba tại Olympic tổ chức tại Los Angeles, Earl Bell thắng giải vàng bộ môn nhảy cầu cùng năm đó. Đội tuyển nữ, cũng đạt được những thành công nhất định tại các giải khuôn khổ trường, vì các chương trình dành cho nữ giới trên toàn quốc nhận được sự hỗ trợ từ Title IX, một chứng nhận liên bang đòi hỏi sự bình đẳng về cơ hội cho nữ giới.
Vào những năm 70, bang Arkansas đã mời được tiến sĩ Calvin Smith, một trong những giảng viên đã thực hiện nhiều nghiên cứu lớn tại ASU, về giảng dạy tại khoa lịch sử, khiên ông trở thành giảng viên da màu đầu tiên. Những ngành có số lượng đầu vào thấp bắt đầu tăng trưởng và vào năm 1972, trường đã có tòa án Homecoming đầu tiên.
Ngài Reng nghỉ hưu vào năm 1975 và tiếp tục một vài nhiệm kỳ ngắn hạn. Ross Pritchard đã đảm nhiệm chức vụ hiệu trưởng từ năm 1975 đến năm 1978, theo sau đó là nhiệm kỳ của Carl Whillock trong 3 năm bắt đầu từ 1978. Pritchard đã tăng lượng sinh viên và cán bộ giảng viên dân tộc thiểu số, trong khi đó hiệu trưởng Whillock đã áp dụng rất nhiều phương pháp giảng dạy mới, trong đó bao gồm hội nghị Tuần lễ học bổng và một trường trình hợp tác về nông nghiệp với đại học khác.
1980s

Khi hiệu trưởng Whillock từ chức để tham gia vào các lĩnh vực kinh doanh tư, thì Eugene Smith, nguyên là một cố vấn lâu năm tại trường đã trở thành quyền hiệu trưởng trước khi ngài nghị sĩ Ray Thorn-ton về nhậm trước. Trong suốt thời kỳ làm hiệu trưởng, ngài Thornton đã tái lập lại chương trình danh dự liên ngành, áp dụng chương trình nghiên cứu sinh, nâng tầm quốc tế cho trường thông qua một thỏa thuận hợp tác với chính phủ Ả rập Saudi để đào tạo cán bộ hải quan. Sự nghỉ hưu của ngài Thornton để làm hiệu trưởng của hệ thống trường đã giúp cho ngài Smith trở thành hiệu trưởng vĩnh viễn.
Smith đã hoàn thành được một số mục tiêu đầu trong nhiệm kỳ hiệu trưởng của mình, bao gồm việc mở trung tâm Convocation ASU vào năm 1987 và dẫn dắt trường thích nghi với các công nghệ mới. Vào buổi lễ kỷ niệm lần thứ 75 năm 1984 đã trở thành dịp để các chương trình mới và truyền thống được giới thiệu, bao gồm cả chương trình Alumni và mở rộng đội ngũ cán bộ nhân viên trong trường.
Vào năm 1992, hiệu trưởng Smith hết nhiệm kỳ, ông đã đạt được thêm một vài thành tích khác như: chương trình đào tạo trình độ tiến sĩ đầu tiên về lĩnh vực giáo dục, mở rộng hệ thống thư viện, nâng cao vị thế của môn điền kinh, và một lễ mở màn chiến dịch gây quỹ đầu tiên của trường, mà sau đó đã thu về được 21 triệu đô la bằng quà và các hiện vật cầm cố khác.
1990s

Sau nhiệm kỳ của ngày Smith, John Mangieri trở thành hiệu trưởng và đã thực hiện một chương trình bảo đảm chất lượng và khả năng lãnh đạo. Sau khi ngài John Mangieri kết thúc nhiệm kỳ vào năm 1994, phó hiệu trưởng – tiến sĩ Robert Hoskins đã trở thành quyền hiệu trưởng trong một thời gian ngắn trước khi đột ngột qua đời trong khi đang đương nhiệm. Sự ra đi của ngài Richmond mùa thu năm đó đã trở thành cái chết bất ngờ thứ hai của một nhiệm kỳ hiệu trưởng dài và nổi tiếng tại trường.
Tiến sĩ Eugene Smith đã trở thành quyền hiệu trưởng lần thứ hai suốt từ năm 1994-1995 tính theo năm học thuật và dẫn dắt một cuộc tìm kiếm vị hiệu trưởng mới cho trường với quy mô toàn quốc. Trong suốt những năm tháng đó, ông đã nhìn thấy kết quả của nỗ lực mở rộng thư viện trước đó của ông khi tổng thống William Jefferson Clinton đã ủng hộ hết mình các dự án đã hoàn thành đó và trở thành tổng thống đương nhiệm đầu tiên tới thăm trường.
Sau một cuộc nghiên cứu sâu rộng, tiến sĩ Les Wyatt đến từ trường đại học Mississppi đã được tuyển dụng về trường vào năm 1995. Nhiệm kỳ của ông Wyatt đã mở ra một kỷ nguyên mới của việc mở rộng xây dựng trường, tiếp tục tăng trưởng tuyển sinh, chú trọng vào nghiên cứu, và các phương pháp mới của chương trình thực hiện, bao gồm cả các tiến bộ trong học tập từ xa và phát triển các trường mới và trang web hướng dẫn trên toàn tiểu bang.
2000s

Thiên niên kỷ mới đã mang đến danh tiếng về các công trình nghiên cứu cùng với sự khánh thành Viện Khoa học Sinh học Arkansas – là một phần của sự nỗ lực hợp tác giữa 5 tổ chức để tiến hành nghiên cứu nông nghiệp và y tế để cải thiện sức khỏe. Thêm vào danh tiếng ngày càng tăng này của ASU trong nghiên cứu, chương trình tiên sĩ mới được thêm vào, bao gồm tiến sĩ về Khoa học Môi trường, Sinh học phân tử và Di sản nghiên cứu.
Khuôn viên trường đã xây dựng theo hướng tập trung nhiều hơn vào sinh viên, một số cơ sở mới được phát triển và đáp ứng nhu cầu và lợi ích của học sinh, bao gồm cả giải pháp thay thế nhà ở trong khuôn viên trường và hội sinh viên mới. Xây dựng viên trường được tiếp tục hoàn thiện ở các khu vực khác, một số là do cá nhân đóng góp trong đó có một khoản đóng góp trị giá 20 triệu USD từ quỹ Reynolds cho trung tâm khoa học y tế. Trái ngược với nhiều tòa nhà mới trong khuôn viên trường, một sơ sở sinh viên đã đổ sụp xuống cùng với một tiếng nổ khi khu nội trú Twin Towers bị bổ tung trước một đám đông lớn khán giả năm 2008.
Một sư thay đổ lớn xảy ra vào năm 2008 khi linh vật thể thao lâu năm của trường nghỉ hưu và từ đó người da đỏ ASU đã trở thành Chú sói đỏ
Sự phát triển của cơ sở vệ tinh của ASU dẫn đến việc tạo ra một văn phòng chính thức của hệ thống vào năm 2006, với Wyatt còn là chủ tịch của hệ thống, và tiến sĩ Robert L. Potts trở thành thủ tướng đầu tiên cho các trường ASU – Jonesboro. Trong thời gian đương nhiệm củ tiến sĩ Potts, trường tập trung vào việc tăng trưởng tuyển sinh, tiếp tục mở rộng các nỗ lực nghiên cứu, có nhiều sáng kiến đa dangk, cơ sở mới để phù hợp với tăng trưởng tuyển sinh và những nỗ lực gây quỹ tích cực để đáp ứng nhu cầu ngày càng tăng trong khuôn viên trường
2010s

Tiến sĩ Tim Hudson được bổ nhiệm làm Hiệu trưởng vào mùa xuân năm 2012. Dưới sự lãnh đạo của ông Arkansas State đã khởi xướng một số dự án đang làm biến đổi khuôn viên Jonesboro. Chính phủ hiện tại đang cố gắng hết sức để thiết lập các khuôn viên đại học kiểu Mỹ đầu tiên. Mô hình thí điểm đầu tiên được thực hiện bởi một trường tại Mexico và đã hợp tác cùng với viện nghiên cứu công nghệ New York. Để chuẩn bị cho thế hệ lãnh đạo tương lai với một cam kết hướng đến tư duy toàn cầu đã trở thành ưu tiên lớn nhất.
Các chương trình để cải thiện chỗ ở thông qua các cộng đồng sinh sống, và học tập, chẳng hạn như các Honors LLC, và việc mở hội phụ nữ đã tạo ra một kỷ lục của mọi thời đại cho số sinh viên trong khuôn viên trường của bang Arkansas trong năm 2013-2014. Trong hai năm qua, trường Arkansas đã hoan nghênh các lớp sinh viên năm nhất với điểm ACT và điểm trung bình học tập cao nhất. Hội sinh viên Carl R.Reng đã được bình chọn thuộc top 30 trong cả nước.
Mở rộng sân vân động ngân hàng Centennial với một đầu tạp chí mới, dãy phòng và chỗ ngồi cho các câu lạc bộ đang trong thời gian hoàn thành là kết quả của sự ủng hộ của sinh viên trường đối với tuyển bóng bầu dục Wolves Red, đã giành chức vô địch Hội nghị Sun Belt ba trong bốn năm vừa qua và vào thẳng vào vòng tứ kết của cúp GoDaddy Bowl.